Thư Viện ChantingRoom

NHÀ SƯ VÀ KHU VƯỜN – HyunJin
Thư viện CR xin giới thiệu một câu chuyện rất đỗi yên bình và dễ thương. Câu chuyện kể về trụ trì chùa Maya nằm ở thành phố Cheongju, Hàn Quốc. Suốt mười năm trồng cây và hoa tại ngôi chùa trên núi, ông luôn truyền tải sự yên bình và niềm vui giản dị của cuộc sống vườn tược đến độc giả.
Khu vườn trở thành nơi chữa lành và đem lại hy vọng cho cuộc sống. “Không nhất thiết phải vào chính điện tụnh kinh niện Phật thì tâm hồn mới được an ủi. Lĩnh hội trí tuệ từ cuộc sống thiên nhiên, thanh lọc tâm hồn thông qua cây cỏ hoa lá cũng hữu ích như nghe thuyết pháp.”
Cuộc đời cây cỏ quá ngắn ngủi, chúng ta cũng vậy! “Để trở nên hạnh phúc , hãy tập trung vào những điều mình cần và bỏ qua những điều mình muốn. Con người càng muốn nhiều thì càng bất hạnh. Cuộc đời quá ngắn ngủi để buồn bã, hãy làm những điều mình thích.”
“Tôi hỏi gió: làm sao để sống tốt?
Gió trả lời: cứ sống nhẹ nhàng như tôi đây.”
Một câu trả lời đơn giản nhưng hàm chứa triết lý lớn lao, không bám chấp, không vấn vương! Khổ đau chính là chướng ngại trên con đường giải thoát. Cảm xúc đến rồi đi, hãy thả trôi như gió!
Cứ như thế, câu chuyện về khu vườn đi qua từng mùa xuân, hạ, thu, đông, nhưng lồng ghép vào trong là những câu chuyện nhân sinh. Cây cỏ hoa lá cũng trải qua luân hồi, như đời người cũng có khu vườn nhân sinh của riêng mình, sẽ có khi vườn hoa của bạn chưa nở, nhưng người khác nở rộ, cũng đừng vì thế mà vội từ bỏ; rồi tới lúc bạn sẽ bung nở rực rỡ, nhưng hoa nở rồi cũng sẽ đến lúc tàn, cứ sống toàn tâm toàn ý cho giây phút này thôi!
“Đừng băn khoăn về quá khứ, đừng mong đợi ở tương lai, chỉ cần giữ lấy khoảnh khắc này.”
☘️☘️☘️☘️☘️
Thư viện Chanting Room.
Ngày tốt lành, bài học của hôm nay:
Trong con mắt của chúng ta có một điểm gọi là điểm mù. Bất cứ vật nào bên ngoài mà ảnh của nó trong mắt rơi vào điểm mù thì chúng ta không thể thấy được nó. Do ta không hề thấy biết nên nó sẽ trở nên vô hình đối với ta, dù ta biết hay không thì nó vẫn cứ tồn tại ở đó.
Cũng vậy, trong cuộc sống hay ngay cả trong việc tu tập, chúng ta luôn có những điểm mù của mình. Đó là những điều về bản thân mà ta không thấy được. Thông thường, những lỗi lầm của người khác thường rất dễ thấy, dễ phê phán và nhận xét. Còn những lỗi lầm của bản thân mình thì lại chính là điểm mù, nó vốn cứ tồn tại ở đó nhưng chúng ta không hề hay biết.
Tương tự, có những người rất sáng suốt nhưng đôi khi lại bị những kẻ tăm tối dẫn lối bày đường, bởi vì sao, bởi vì những người đó lại chính là điểm mù của họ.
Điểm mù trong cuộc sống và tu học nơi bị người khác dẫn dắt đó chính là duyên nghiệp, nơi không tự quán xét lỗi mình đó chính là bản ngã.
Hãy dùng con mắt sáng tỏ của Phật pháp mà soi tỏ những điểm mù đầy cạm bẫy của người tu….
Ngày hôm nay tốt lành, ngày mai cũng tốt lành. Chúc cả nhà vạn sự cát tường
~TM